Một Thảm Họa Được Tuyên Bố Ra Sao

Trang này cung cấp thông tin thủ tục về quy trình tuyên bố theo Đạo Luật Stafford và dành cho những người quản lý hoạt động ứng phó khẩn cấp, các quan chức dân bầu, truyền thông, và các bên liên quan quan tâm đến quy trình tuyên bố chính thức.  Tất cả các tuyên bố tình trạng khẩn cấp và thảm họa nghiêm trọng chỉ được đưa ra theo quyết định của Tổng Thống Hoa Kỳ.

The Đạo Luật Trợ Cấp Khắc Phục Thảm Họa và Hỗ Trợ Khẩn Cấp Robert T. Statfford (Robert T. Stafford Disaster Relief and Emergency Assistance Act), 42 U.S.C. §§ 5121-5207 (Đạo Luật Stafford) §401 quy định một phần là: "Tất cả các yêu cầu về tuyên bố của Tổng Thống ban bố rằng một thảm họa lớn tồn tại phải được lập bởi Thống Đốc của Tiểu Bang bị ảnh hưởng."  Tiểu Bang cũng bao gồm District of Columbia, Puerto Rico, the Virgin Islands, Guam, American Samoa, và Khối Thịnh Vượng Chung Quần Đảo Bắc Mariana. Cộng Hòa Quần Đảo Marshall và Liên Bang Micronesia cũng đủ điều kiện yêu cầu tuyên bố và nhận hỗ trợ thông qua Hiệp Ước Liên Kết Tự Do.

Do có Đạo Luật Cải Thiện Hoạt Động Khôi Phục Sau Bão Sandy (Sandy Recovery Improvement Act), các chính quyền bộ tộc Da Đỏ được liên bang công nhận hiện nay có thể trực tiếp yêu cầu Tổng Thống ra tuyên bố. FEMA đã lập Hướng Dẫn Thí Điểm về Tuyên Bố Của Bộ Tộc, cung cấp hướng dẫn chi tiết và cụ thể hơn đối với các yêu cầu của Bộ Tộc.

FEMA đã quy tắc hóa quy trình tuyên bố tại 44 C.F.R. Phần §206,  Tiểu Mục B.

Đánh Giá Thiệt Hại Sơ Bộ

Nếu rõ ràng là có thể cần có tuyên bố thảm họa của Tổng Thống để hỗ trợ quá trình khôi phục của khu vực bị ảnh hưởng, chính phủ Tiểu Bang hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ nên liên hệ Văn Phòng Khu Vực FEMA và yêu cầu Đánh Giá Thiệt Hại Sơ Bộ (PDA) chung của Liên Bang, Tiểu Bang/Bộ Tộc.  Nên gồm có các đại diện của chính quyền địa phương, nếu có thể.  Cùng nhau, đội ngũ này sẽ tiến hành đánh giá kỹ lưỡng về khu vực bị ảnh hưởng để xác định mức độ của thảm họa, tác động của nó đối với các cá nhân và cơ sở vật chất công cộng, và các loại hình hỗ trợ của liên bang có thể là cần thiết.  Thông tin này được đưa vào yêu cầu của Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc để cho thấy rằng thảm họa có mức độ nghiêm trọng và quy mô mà sự ứng phó hiệu quả nằm ngoài khả năng của Tiểu Bang và các chính quyền địa phương bị ảnh hưởng hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ và sự hỗ trợ bổ sung của liên bang là cần thiết.

Xem Báo Cáo Đánh Giá Thiệt Hại Sơ Bộ

Các Tài Nguyên Của Tiểu Bang Hoặc Chính Quyền Bộ
Tộc Da Đỏ Bị Quá Tải

Một khi PDA hoàn tất và Tiểu Bang hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ xác định rằng thiệt hại vượt quá tài nguyên của họ, Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc có thể nộp yêu cầu tuyên bố cho Tổng Thống thông qua Văn Phòng Khu Vực FEMA.  Trong yêu cầu đó, Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc phải thực hiện biện pháp thích hợp theo quy định của luật pháp Tiểu Bang hoặc bộ tộc và chỉ đạo thực thi kế hoạch khẩn cấp của Tiểu Bang hoặc Bộ Tộc.  Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc phải cung cấp thông tin về bản chất và số lượng tài nguyên của Tiểu Bang và địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ đã hoặc sẽ được dành cho hoạt động giảm nhẹ hậu quả của thảm họa, cung cấp số liệu ước tính về số lượng và mức độ nghiêm trọng của thiệt hại và tác động đối với khối tư nhân và công cộng, và cung cấp số liệu ước tính về loại hình và số lượng hỗ trợ cần thiết theo Đạo Luật Stafford.  Ngoài ra, Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc phải xác nhận rằng, đối với thảm họa hiện tại, các nghĩa vụ và chi tiêu của chính phủ Tiểu Bang và địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ sẽ tuân thủ tất cả các yêu cầu hiện hành về chia sẻ chi phí.

Nói chung, PDA được hoàn thành trước khi nộp yêu cầu của Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc về tuyên bố thảm họa nghiêm trọng.  Tuy nhiên, khi xuất hiện một sự kiện nghiêm trọng hoặc thảm họa rõ ràng, yêu cầu của Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc có thể được nộp trước khi hoàn thành PDA.1  Trong những tình huống như thế, thảm họa nghiêm trọng nói chung sẽ được giới hạn ở các Phân Loại Trợ Cấp Công A và/hoặc B (có thể bị hạn chế thêm ở Hỗ Trợ Tài Chính Trực Tiếp Của Liên Bang (Direct Federal Assistance, DFA)) và Hỗ Trợ Giảm Thiểu Nguy Hiểm.  Đối với các sự kiện có tác động lớn trong đó mức thiệt hại đối với nhà ở là quá mức theo thực nghiệm, tuyên bố cũng có thể bao gồm Hỗ Trợ Cá Nhân.  Các hình thức hỗ trợ khác có thể được bổ sung vào một ngày sau đó, chờ hoàn thành PDA.

144 C.F.R. §206.36

Các Loại Tuyên Bố

Có 2 loại tuyên bố thảm họa được quy định trong Đạo Luật Stafford: tuyên bố tình trạng khẩn cấp và tuyên bố thảm họa nghiêm trọng.2  Cả hai loại tuyên bố đều cho phép Tổng Thống cung cấp trợ cấp khắc phục thảm họa bổ sung của liên bang.  Tuy nhiên, các sự kiện liên quan đến 2 loại tuyên bố này và phạm vi và số tiền trợ cấp là khác nhau.

Tuyên Bố Tình Trạng Khẩn Cấp

Tổng Thống có thể tuyên bố một tình trạng khẩn cấp đối với bất kỳ sự kiện hay trường hợp nào khi Tổng Thống xác định sự hỗ trợ của liên bang là cần thiết.  Các tuyên bố tình trạng khẩn cấp bổ sung cho những nỗ lực của chính phủ Tiểu Bang và địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ trong việc cung cấp các dịch vụ khẩn cấp, chẳng hạn như bảo vệ tính mạng, tài sản, sức khỏe và sự an toàn của công chúng, hoặc để giảm nhẹ hoặc phòng tránh một mối đe dọa của một sự kiện thảm họa ở bất kỳ nơi nào tại Hoa Kỳ.  Tổng số tiền trợ cấp được cung cấp trong một sự kiện khẩn cấp duy nhất không được vượt quá 5 triệu dollar. Tổng Thống phải báo cáo cho Quốc Hội nếu vượt quá số tiền này.

CÁC YÊU CẦU3

Thống Đốc của Tiểu Bang bị ảnh hưởng hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc của Bộ Tộc bị ảnh hưởng phải nộp yêu cầu cho Tổng Thống, thông qua Quản Trị Viên Khu Vực thích hợp, trong vòng 30 ngày sau khi xảy ra sự việc.  Yêu cầu phải dựa trên kết luận rằng tình hình nằm ngoài khả năng của chính quyền Tiểu Bang hoặc địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ bị ảnh hưởng và rằng sự hỗ trợ khẩn cấp bổ sung của liên bang là cần thiết để bảo vệ tính mạng và tàn sản, sức khỏe và sự an toàn của công chúng, hoặc để giảm nhẹ hoặc phòng tránh mối đe dọa của một thảm họa.  Ngoài ra, yêu cầu phải gồm có:

  • Xác nhận rằng Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc đã thực hiện biện pháp thích hợp theo quy định của luật pháp Tiểu Bang hoặc Bộ Tộc và chỉ đạo thực thi kế hoạch khẩn cấp của Tiểu Bang hoặc Bộ Tộc;
  • Một bản mô tả về những nỗ lực và tài nguyên của chính quyền Tiểu Bang và địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ đã được sử dụng để khắc phục tình trạng khẩn cấp;
  • Một bản mô tả về những nỗ lực và tài nguyên của cơ quan liên bang khác đã được sử dụng để ứng phó tình trạng khẩn cấp; và
  • Một bản mô tả về loại hình và mức độ hỗ trợ bổ sung của liên bang được yêu cầu.

SỰ HỖ TRỢ KHẢ DỤNG THEO CÁC TUYÊN BỐ TÌNH TRẠNG KHẨN CẤP

  • Hỗ Trợ Công (PA) – Chỉ đối với các Phân Loại A (dọn đổ nát) và B (các biện pháp bảo vệ khẩn cấp) có thể được cho phép theo tuyên bố tình trạng khẩn cấp. Các Phân Loại C-G (công tác dài hạn) không khả dụng theo tuyên bố tình trạng khẩn cấp.  Các tuyên bố tình trạng khẩn cấp thường chỉ gồm có Phân Loại B và sẽ thường bị giới hạn ở DFA, nếu không có các đánh giá thiệt hại cho thấy nhu cầu đáng kể về hỗ trợ tài chính.  Sự hỗ trợ này thường được cung cấp trên cơ sở chia sẻ chi phí 75% liên bang, 25% phi liên bang.
  • Hỗ Trợ Cá Nhân (IA) – Chương Trình Dành Cho Cá Nhân và Hộ Gia Đình (IHP) là hình thức IA duy nhất có thể được cho phép theo một tuyên bố tình trạng khẩn cấp. Sự cho phép IHP theo tình trạng khẩn cấp là hiếm gặp.  Trợ Cấp Nhà Ở theo IHP được cung cấp ở mức chia sẻ 100% của liên bang, trong khi Hỗ Trợ Các Nhu Cầu Khác theo IHP yêu cầu 25% chia sẻ chi phí phi liên bang.
  • Chương Trình Trợ Cấp Giảm Thiểu Nguy Hiểm (HMGP) - không khả dụng đối với tuyên bố tình trạng khẩn cấp.

Tuyên Bố Tình Trạng Khẩn Cấp Trước Thảm Họa4

Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc có thể yêu cầu tuyên bố tình trạng khẩn cấp trước khi có hoặc vì dự kiến có tác động sắp xảy ra của một sự cố đe dọa tàn phá đến mức có thể dẫn đến một thảm họa nghiêm trọng.  Yêu cầu như thế phải đáp ứng tất cả các yêu cầu pháp định và yêu cầu quy định đối với một yêu cầu tuyên bố tình trạng khẩn cấp.  Các yêu cầu phải chứng minh sự tồn tại của các nhu cầu về biện pháp bảo vệ khẩn cấp quan trọng trước tác động là vượt quá khả năng của chính phủ Tiểu Bang hoặc địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ bị ảnh hưởng và xác định các nhu cầu khẩn cấp cụ thể, chưa được đáp ứng, có thể được đáp ứng thông qua DFA.  DFA đó có thể bao gồm, nhưng không giới hạn ở, hỗ trợ nhân sự, thiết bị, vật tư, và sơ tán.  Việc di dời tài sản nói chung không cần tuyên bố.  Sự hỗ trợ được cung cấp theo tuyên bố tình trạng khẩn cấp trước thảm họa sẽ thường là ở Phân Loại B (các biện pháp bảo vệ khẩn cấp), giới hạn ở DFA.  FEMA có thể yêu cầu đánh giá thiệt hại và/hoặc ước tính chi phí có xác minh nếu các loại hình hỗ trợ bổ sung được yêu cầu.

Tuyên Bố Tình Trạng Khẩn Cấp với Trách Nhiệm Chính Của Liên
Bang

Khi một tình trạng khẩn cấp tồn tại mà trách nhiệm chính là của chính phủ Liên Bang, Tổng Thống có thể tuyên bố tình trạng khẩn cấp mà không cần yêu cầu của Thống Đốc của Tiểu Bang bị ảnh hưởng hay Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc của Bộ Tộc bị ảnh hưởng.  Tuyên bố tình trạng khẩn cấp như thế không ngăn Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc sau đó yêu cầu tuyên bố thảm họa nghiêm trọng đối với các nhu cầu chưa được đáp ứng, gây ra bởi sự kiện.

Tuyên Bố Thảm Họa Nghiêm Trọng

Tổng Thống có thể tuyên bố một thảm họa nghiêm trọng đối với bất kỳ biến cố thiên nhiên nào, bao gồm bất kỳ cơn bão, lốc xoáy, bão, nước lớn, nước do gió cuốn, sóng thủy triều, sóng thần, động đất, núi lửa phun, lở đất, lở bùn, bão tuyết, hoặc hạn hán, hoặc, bất kể nguyên nhân là gì, hỏa hoạn, lũ lụt, hoặc nổ, mà Tổng Thống xác định là đã gây ra thiệt hại ở mức độ nghiêm trọng đến mức vượt quá các khả năng ứng phó kết hợp của chính quyền tiểu bang và địa phương.  Tuyên bố thảm họa nghiêm trọng cung cấp các chương trình hỗ trợ liên bang khác nhau cho các cá nhân và cơ sở hạ tầng công cộng, bao gồm ngân quỹ cho cả công tác khẩn cấp lẫn dài hạn.

CÁC YÊU CẦU5

Thống Đốc của Tiểu Bang bị ảnh hưởng hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc của Bộ Tộc bị ảnh hưởng phải nộp yêu cầu cho Tổng Thống, thông qua Quản Trị Viên Khu Vực thích hợp, trong vòng 30 ngày sau khi xảy ra sự việc.  Yêu cầu phải dựa trên kết luận rằng tình huống vượt quá khả năng của chính quyền Tiểu Bang và địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ bị ảnh hưởng và sự hỗ trợ bổ sung của liên bang là cần thiết.  Ngoài ra yêu cầu phải gồm có:

  • Xác nhận rằng Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc đã thực hiện biện pháp thích hợp theo quy định của luật pháp Tiểu Bang hoặc Bộ Tộc và chỉ đạo thực thi kế hoạch khẩn cấp của Tiểu Bang hoặc Bộ Tộc;
  • Ước tính về số lượng và mức độ nghiêm trọng của thiệt hại đối với khối công cộng và tư nhân;
  • Một bản mô tả về những nỗ lực và tài nguyên của chính quyền Tiểu Bang và địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ đã được sử dụng để khắc phục thảm họa;
  • Ước tính sơ bộ về loại hình và số lượng hỗ trợ cần thiết theo Đạo Luật Stafford; và
  • Xác nhận của Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc rằng chính phủ Tiểu Bang và địa phương hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ sẽ tuân thủ tất cả các yêu cầu hiện hành về chia sẻ chi phí.

SỰ HỖ TRỢ KHẢ DỤNG THEO CÁC TUYÊN BỐ THẢM HỌA NGHIÊM TRỌNG

Tuy nhiên, không phải chương trình nào cũng được kích hoạt đối với mọi thảm họa.  Việc quyết định chương trình nào là được phép là dựa trên loại hình hỗ trợ được nêu trong yêu cầu của Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc và các nhu cầu được xác định trong PDA chung và các PDA sau đó.  Các chương trình trợ cấp khắc phục thảm họa của FEMA là như sau:

  • Hỗ Trợ Cá Nhân  - Hỗ trợ đối với các cá nhân và hộ gia đình, có thể gồm có:
    • Chương Trình Dành Cho Cá Nhân và Hộ Gia Đình;
    • Chương Trình Tư Vấn Khủng Hoảng
    • Quản Lý Hồ Sơ Thảm Họa
    • Trợ Cấp Thất Nghiệp Sau Thảm Họa
    • Các Dịch Vụ Pháp Lý Liên Quan Đến Thảm Họa
    • Chương Trình Hỗ Trợ Dinh Dưỡng Bổ Sung Liên Quan Đến Thảm Họa
  • Hỗ Trợ Công  - Trợ cấp cho các chính quyền Tiểu Bang, Bộ Tọc và địa phương và các tổ chức phi lợi nhuận tư nhân nhất định cho công tác khẩn cấp và sửa chữa hoặc thay thế cơ sở vật chất bị thảm họa gây thiệt hại, có thể gồm có các Phân Loại sau đây:
    • A - Dọn đổ nát
    • B - Các biện pháp bảo vệ khẩn cấp
    • C – Cầu đường
    • D – Tiện nghi kiểm soát nước
    • E – Các công trình và thiết bị
    • F – Dịch vụ tiện ích
    • G – Các công viên, cơ sở giải trí và cơ sở vật chất khác
  • Hỗ Trợ Giảm Thiểu Nguy Hiểm  – Hỗ trợ cho chính quyền Tiểu Bang, Bộ Tộc, và địa phương và các tổ chức phi lợi nhuận nhất định đối với các hoạt động được thực hiện để ngăn chặn hoặc giảm nguy cơ dài hạn đối với tính mạng và tài sản tránh hiểm họa thiên nhiên.

Các yếu tố:  Khi đánh giá các yêu cầu đối với những thảm họa nghiêm trọng và đưa ra các khuyến cáo cho Tổng Thống, FEMA cân nhắc các yếu tố sau đây6:

(a)   (a) Chương Trình Hỗ Trợ Công

  1. Chi phí hỗ trợ ước tính – FEMA đánh giá chi phí ước tính của hoạt động hỗ trợ công của Liên Bang và phi Liên Bang dựa trên dân số để cung cấp số đo nào đó về tác động theo đầu người. FEMA sử dụng số tiền theo đầu người như một chỉ số cho thấy rằng thảm họa có mức độ nghiêm trọng và quy mô đến mức cần có sự hỗ trợ Liên Bang, và điều chỉnh số liệu này hàng năm, dựa trên Chỉ Số Giá Tiêu Dùng.
  2. Tác động địa phương hóa - FEMA đánh giá tác động của thảm họa ở cấp chính quyền quận và địa phương, cũng như ở cấp Chính Quyền Bộ Tộc Người Mỹ Bản Xứ và Người Alaska Bản Xứ, vì, đôi khi, có mật độ thiệt hại rất cao có thể cần hỗ trợ Liên Bang ngay cả khi không đạt mức theo đầu người trong toàn tiểu bang. Điều này là rất đúng trong trường hợp các cơ sở vật chất quan trọng (như đường xá lớn, cầu, công trình công cộng, v.v.) bị ảnh hưởng hoặc trường hợp tác động theo đầu người là cực kỳ cao. Ví dụ như, thiệt hại địa phương hóa có thể ở mức hàng chục hoặc thậm chí hàng trăm dollar mỗi đầu người, mặc dù tác động chung theo đầu người ở mức thấp.
  3. Bảo hiểm có hiệu lực – FEMA cân nhắc số tiền bảo hiểm có hiệu lực hoặc lẽ ra đã có hiệu lực theo yêu cầu của luật pháp và quy định tại thời điểm xuất hiện thảm họa, và giảm số tiền hỗ trợ dự kiến theo số tiền đó.
  4. Giảm Thiểu Nguy Hiểm – Để ghi nhận và khuyến khích giảm thiểu, FEMA cân nhắc mức độ đóng góp của các biện pháp giảm thiểu đối với việc giảm thiệt hại do thảm họa. Mức này có thể là rất cao trong những thảm họa trong đó, vì có hoạt động giảm thiểu, những thiệt hại ước tính cần hỗ trợ công thấp hơn nhiều so với chỉ số theo đầu người.
  5. Nhiều thảm họa gần đây – FEMA cũng xem xét lịch sử thảm họa trong khoảng thời gian mười hai tháng vừa qua để đánh giá tác động chung chính xác hơn. FEMA xem xét các tuyên bố theo Đạo Luật Stafford cũng như các tuyên bố của Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc và ở mức độ họ đã sử dụng ngân quỹ của mình.
  6. Các chương trình hỗ trợ của cơ quan liên bang khác – FEMA cũng cân nhắc các chương trình của các cơ quan Liên Bang khác vì đôi khi các chương trình hỗ trợ của họ đáp ứng các nhu cầu tạo ra bởi thảm họa một cách thích hợp hơn.

(b)  (b) Chương Trình Hỗ Trợ Cá Nhân

  1. Tính khả dụng của năng lực tài chính và tài nguyên của tiểu bang
  2. Thiệt hại nhà ở và tài sản cá nhân không có bảo hiểm
  3. Nhóm dân bị ảnh hưởng bởi thảm họa
  4. Tác động đối với cơ sở hạ tầng cộng đồng
  5. Thương vong
  6. Thất nghiệp liên quan đến thảm họa

Có thể tìm thấy thêm thông tin trong Hướng Dẫn về Các Yếu Tố Tuyên Bố Hỗ Trợ Cá Nhân.

2FEMA đã lập ra một loại tuyên bố thứ ba, tuyên bố Trợ Cấp Kiểm Soát Hỏa Hoạn
(FMAG), thông qua quy định.  Quy trình này khác đáng kể so với các quy trình tuyên bố tình trạng khẩn cấp và thảm họa nghiêm trọng.  Đọc thêm thông tin về chương trình Trợ Cấp Kiểm Soát Hỏa Hoạn.

344 C.F.R. §206.35

4Phần này cung cấp hướng dẫn về các tính huống theo đó tuyên bố tình trạng khẩn cấp trước thảm họa có thể được xem xét và các loại hình hỗ trợ có thể được cung cấp, theo yêu cầu của Đạo Luật Stafford Mục 502(c) (42 U.S.C. § 5192(c)).

544 C.F.R. §206.35

644 C.F.R. §206.48. Yêu cầu bao gồm một biểu đồ có tiêu đề là “Số Tiền Hỗ Trợ Trung Bình mỗi Thảm Họa.”  Biểu đồ này đã lỗi thời và không còn phù hợp với quy trình tuyên bố nữa.

Kháng nghị

Thống Đốc hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Lạc có thể kháng nghị quyết định từ chối yêu cầu tuyên bố thảm họa nghiêm trọng hoặc tình trạng khẩn cấp.  Kháng nghị phải được nộp trong vòng 30 ngày kể từ ngày có thông báo từ chối và phải gồm có thông tin bổ sung chứng minh nhu cầu về sự hỗ trợ bổ sung của liên bang.

Các Hành Động Sau Tuyên Bố

Bổ sung:   Thống Đốc, Người Đại Diện Ủy Quyền của Thống Đốc (GAR), hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc có thể yêu cầu chỉnh định các hạt và chương trình bổ sung trong vòng 30 ngày kể từ ngày tuyên bố hoặc khi kết thúc thời gian xảy ra sự cố, căn cứ vào thời điểm xuất hiện sau.  Thống Đốc, GAR, hoặc Thủ Lĩnh Điều Hành Bộ Tộc có thể nộp yêu cầu gia hạn trong vòng 30 ngày, cho biết lý do hợp lệ bổ trợ cho yêu cầu gia hạn.

Điều Chỉnh Chia Sỉa Chi Phí:   Thẩm quyền điều chỉnh chia sẻ chi phí Hỗ Trợ Công là của Tổng Thống.  FEMA sẽ đề nghị tăng phần chia sẻ của liên bang lên không quá 90% đối với Hỗ Trợ Công khi một thảm họa là đặc biệt đến mức các nghĩa vụ thực tế của liên bang theo Đạo Luật Stafford, không bao gồm chi phí hành chính, đạt đến hoặc vượt quá một ngưỡng đủ điều kiện.7

Kháng nghị:   Các quyết định sau tuyên bố thường được áp dụng kháng nghị một lần.  Phải nộp kháng nghị như thế trong vòng 30 ngày kể từ ngày có thông báo từ chối.  FEMA có thể gia hạn thời hạn này, theo yêu cầu của chính quyền Tiểu Bang hoặc chính quyền bộ tộc Da Đỏ.  Phải nộp yêu cầu gia hạn trong vòng thời hạn 30 ngày.

744 C.F.R. §206.47(b).  Số tiền được điều chỉnh hàng năm theo lạm phát dùng Chỉ Số Giá Tiêu Dùng đối với Tất Cả Người Tiêu Dùng Thành Thị.

Cập nhật lần cuối